một mÌnh chẳng được vui, cớ sao vẫn đâm đầu
Chắc là mộng mơ bình yên ghé chơi
chẳng hề muốn xa rời muốn em ở bên đời
Mời ngày nắng tới lòng này chẳng rơi
biết thương vẫn đợi
Chạm vào dưới niềm đau, vẫn thương về sau
chỉ là giờ ta chẳng nhìn thấy nhau
người đã nói rằng anh
có cô đơn nào vui
là ngày nắng tới lòng này chẳng rơi
anh vẫn đợi .
Ngày vẫn đấy, dần qua thay
Làm người ai muốn đau muốn một mình
Buồn lắm chứ mấy ai luôn được
Yêu một người một người mãi yêu thương một đời
Còn chiếc lá nhẹ lung lay
Tìm bàn tay giấu đi những ân cần
Còn nỗi nhớ ngỡ như điên dại
Hai bàn tay với Theo đám Mây trời
Cùng một câu nói làm tim anh nát tan
Cuốn lấp nơi trần gian phải chi người không đến
Ngọt ngào lắm sao đành giữ em được không vậy
Này cô đơn mấy ai thương nhắc nhớ
một mÌnh chẳng được vui, cớ sao vẫn đâm đầu
Chắc là mộng mơ bình yên ghé chơi
chẳng hề muốn xa rời muốn em ở bên đời
Mời ngày nắng tới lòng này chẳng rơi biết thương vẫn đợi
Chạm vào dưới niềm đau, vẫn thương về sau
chỉ là giờ ta chẳng nhìn thấy nhau
người đã nói rằng anh
có cô đơn nào vui
là ngày nắng tới lòng này chẳng rơi
anh vẫn đợi