Tỉnh giấc sao anh chẳng thấy được cầu vồng,
chẳng lẽ tất cả trở nên vô vọng,
đến lúc anh cũng chẳng thấy gì để hoài mong,
chỉ thấy là nhói đau trong lòng..
Biết thế hôm qua anh chẳng yêu thương một ai,
để đến hôm nay đâu phải thở dài,
biết thế anh cũng chẳng bên em đề tìm vui,
đến bây giờ đâu lắm lúc một mình
Tự nhiên yêu rồi phải,phải cố quên một ai,phải ôm lấy nổi đau kéo dài.
Tự nhiên yêu rồi phải,phải tự nhận mình sai bởi chọn đúng chẳng bao giờ đau khổ..
Yêu em trong hạnh phúc kết thúc trong niềm đau với những nổi cô đơn úa nhầu.
Yêu em trong hạnh phúc kết thúc rồi thì sao,để lại những nổi đau rỉ từng giọt máu…