Đêm nằm gát chán anh suy tư
Hỏi em khi lấy anh về cực không
Nghe sao mát dạ vui lòng
Dù cho canh muối dừa cà thương chàng thôi
Biết rằng sóng gió đời bể dâu
Dẫm mưa dãi nắng để lo sau này
Rồi mai khốn khó qua rồi
Nhìn về năm ấy càng thương nhau nhiều
Đk
Thương lắm mình ơi
Tần tảo lo gia đình
Khuya sớm 1 mình vai sờn tay chai
Nhưng vẫn vui cười không lời than vang
Thương quá là thương
Chẳng có chi cho bằng
Ơn nghĩa vợ chồng muối mặn gừng cay
Em cất trong lòng suốt đời thương anh