Bước chân ai vội vàng đành sang ngang chia hai lối đi
Quên bờ môi quên ánh mắt của nàng
Dáng ai trong yêu kiều thướt tha lụa là phấn hoa
Bên người ta em vui mình anh xót xa
Yêu nhau chi cho nhiều luyến lưu phận mình cô liêu
Gió chiều thu nát tan cõi sương mù
Con tim ta đành trao khát khao cuộc tình hư hao
Người còn nhớ không bây giờ đã tan vỡ
ĐK:
Tình đẹp bao nhiêu rồi cũng dang dở lỡ làng
Khi hết thương thì bao câu thơ cũng hóa muộn màng
Vậy thì em bước cứ bước về một nơi em đã chọn
Xuân sắc héo hon cơn đau vùi chôn lối mòn
Ngậm ngùi buông tay em theo nơi tình duyên mới rồi
Lối xưa còn một mình trách thân sao đợi
Bạc tình như vôi chua xót chỉ như thế thôi
Tâm tư trong lòng ta cầu mong nàng được yên vui
Phiêu :
Bến vắng còn ai sao anh cứ ngóng chờ
Năm tháng tàn phai em lại đem bao niềm nhớ
Thôi nhé người ơi anh xin chúc em hạnh phúc
Mây trời thê thái xa xa người bước đi vội
Tình đẹp bao nhiêu rồi cũng dang dở lỡ làng
Khi hết thương thì bao câu thơ cũng hóa muộn màng
Vậy thì em bước cứ bước về một nơi em đã chọn
Xuân sắc héo hon cơn đau vùi chôn lối mòn
Ngậm ngùi buông tay em theo nơi tình duyên mới rồi
Lối xưa còn một mình trách thân sao đợi
Bạc tình như vôi chua xót chỉ như thế thôi
Tâm tư trong lòng ta cầu mong nàng được yên vui
Phiêu :
Thương ai rồi dù cố quên sao chẳng quên
Trăng nay ngã tà rời xa
Ta nợ nhau một chút duyên khờ dại
Từ níu kéo thêm chi cho đau ướt mi
ĐK( nâng tone )
Tình đẹp bao nhiêu rồi cũng dang dở lỡ làng
Khi hết thương thì bao câu thơ cũng hóa muộn màng
Vậy thì em bước cứ bước về một nơi em đã chọn
Xuân sắc héo hon cơn đau vùi chôn lối mòn
Ngậm ngùi buông tay em theo nơi tình duyên mới rồi
Lối xưa còn một mình trách thân sao đợi
Bạc tình như vôi chua xót chỉ như thế thôi
Tâm tư trong lòng ta cầu mong nàng được yên vui