Con đường u tối, mây mờ giăng lối, trăng lẻ loi giữa đêm
Em cứ nghĩ là thời gian xóa nhòa đi kí ức hai ta.
Nếu ngày hôm nay, nếu ngày mai đây, nếu mình lại thấy nhau
Nếu em yếu lòng, vì bao khoảng trống, sợ lại yêu anh lần nữa không?
Bật khóc trong đêm vô vọng, bao cô đơn là ngàn nhớ mong
Hạnh phúc đôi ta mơ mộng, chỉ còn lại hai chữ đau lòng
Quấn quýt bên nhau ngày đêm ngàn nhung nhớ, mà anh nỡ
Để tim em tan nát bơ vơ.
Người lấy đi những ngọt ngào, trao cho em một ngàn nỗi đau
Chỉ tiếc ta yêu nhau mà phải rời xa là do duyên số
Đi qua như người dưng kẻ lạ, tim này hóa đá
Và một nỗi cô đơn sâu trong lòng em.