Thuyền bỏ bến sang sông
Ngọn gió cũng tàn đông
Nước mắt hai dòng
Bỏ lại kẻ chờ trông .
Vì chữ hiếu cha mẹ em phải làm tròn
Chấp nhận làm cô dâu về nơi không quen biết
Xác pháo vu quy ngày vui người ta
Là ngày anh đau nhất.
Hạnh phúc rất mong manh
Thương xót cho đời em
Sống nơi xứ lạ không biết em có vui không
Người ta có yêu em quan tâm em như anh
Hay chỉ là xem em như một gánh nặng
Thật chớ trêu thay duyên ta trở nên như vậy
ĐK:
Biết trách ai bây giờ con thuyền nay đã ra đi
Bến xưa lệ cay cùng nỗi nhớ trong vô vọng
Mịt mù khuất lối trên sông ai qua
Tình buồn tan nát cơn mưa như lạnh câm
Giọt lệ sầu tuôn rơi tan nát trong cõi lòng
Một mình chơ vơ trên con sông bến xưa buồn
Thuyền có nhớ không
Nơi này ta có biết bao kỷ niệm