Lan hoa nghe gió xuân ngang qua
Đàn chim bay trên cao đi xa
Nhàn hạ hương sắc quê nhà
Hạ cờ chơi cùng ta dần dà đêm ngày qua
Khói bếp hoàng hôn mãi còn thương
Gió mát thổi qua cuối con đường
Bụi trần như phủi đi chẳng còn bao sầu bi
Nhọc nhằn vương làm chi
[Hí]
Ánh trăng ngàn năm soi rọi chốn đây
Một người đã tỉnh ngộ chăng
Có công tử vương tôn đã khiến ta hao mòn tuổi xuân
Ánh trăng ngàn năm soi rọi chốn đây
Cô độc nhân đã thức tỉnh
Cớ sao người suy tư chuyện thế nhân trôi nổi trăm năm