Hoa không khoe màu sắc, hoa ẩn mình dưới những chồi non
Hoa luôn đợi mưa để tưởng thành thêm những tán gai
Gai kia nhọn đâm, đâm tận sâu nơi trong trái tim
Em biết con người thay đổi
Dành hết cả cuộc sống em đổi lại chỉ là số không
Dung nhan tàn phai nhìn em chẳng giống ai
Đời người con gái đâu thể nào khóc hoài
Khóc một lần rồi thôi
Mặc cuộc đời em phó cho duyên trời
Thật sự em cũng chẳng còn tin ai đó gọi mời
Đem lời thề khắc sâu trong lòng
Chẳng yêu ai đến hết cuộc đời sau
Hãy tội nghiệp hãy để em yên bình
Đừng để những vết nhăn hằn sâu nơi đôi mắt u sầu
Nét yêu kiều duyên dáng đôi mươi
Bỗng tàn phai. Ôi thân phận người con gái