Giờ thì còn gì nữa đâu...
Giờ thì còn gì nữa đâu...
Ver1:
Một mùa mưa lại ghé ở ngay bên ô cửa
anh vội thu đống quần áo bộn bề ngoài kia bão lại về lá lại rơi hơn nửa
trong căn nhà từ ngày anh vấp ngã cũng đã khá lâu rồi vẫn còn đang tu sửa
anh lại nhớ điều gì anh cũng không biết nữa, thi thoảng bão lại về hỏi anh đã ổn hơn chưa?
Liệu rằng em có về cùng cơn mưa? anh đưa tay ngăn em tan biến mất
lao vào anh cho bong bóng phập phồng để lại 1 lỗ hổng sao không ai đến lấp
ta từng hứa sẽ luôn là một nửa, không lẽ để mất mát ấy cứa tim quặn đau
những cuốn sách được xếp cùng 1 tủ,
chiếc bàn chải được đứng bên cạnh nhau
nhớ những lần anh ngắm em thật lâu, trân trọng người cùng anh băng qua bao biến cố
ôm sau lưng cuốn lấy anh thật chặt thủ thỉ nhau câu chuyện dài tầm 3 tuyến phố
em muốn đi đâu anh sẽ đưa em đến đó
dù trời mưa tầm tã hay lại nắng khô hanh
đối với anh thành phố như thật nhỏ
hơn những gì em gửi gắm cho anh
anh chẳng mong tháng năm ấy tua nhanh rồi hiện lên thật đẹp bên trong ngăn ý thức
ban ngày anh phải kí những hợp đồng để đêm về lại lạc trong miên man kí ức
với ngần ấy yêu thương, anh đành cất trong rương, như một chương đáng nhớ của một thuở đầu đời
người từng khiến con tim anh vỡ nát, em đã mang nắng đi cả một nửa bầu trời
Hook:
Giờ thì còn gì nữa đâu, anh cũng không muốn đôi mắt em phải u sầu
Đem lòng yêu để giờ ôm nỗi đau, đem lòng yêu để giờ ôm nỗi đau
Chỉ mong cho mưa đêm nay đừng rơi, chẳng thể níu lấy đôi tay nhỏ bé của em để ôm vào tôi
Tình yêu cứ đến như 1 trò chơi, phải đau bao nhiêu lần nữa, thì con tim anh mới được thảnh thơi
Ver2
và ta lại khoác lên vai của mình những chiếc áo mới
bóng hình em thi thoảng lại ùa về qua lời người khác nói tới
anh chỉ mong một lần anh ước bản thân mình có thể can đảm hơn
anh vẫn chẳng thể làm điều tưởng như giản đơn, chạy tới nói với em một vài câu cảm ơn
vì em đã ở cạnh, luôn đồng hành suốt cả mấy chương dài mình cùng nhau nắn nót
cảm ơn em vì đã hiểu cho anh, từng là một cậu trai còn biết bao thiếu sót
họ yêu nhau làm anh nhớ chúng mình cũng thường hay quấn quýt bên mấy hàng ăn đêm
ngày anh đưa em trên chiếc xe xoàng, mấy hôm trở gió có em quàng khăn lên
nhưng ngày tháng êm đềm, không dài mãi, những áp lực cứ hoài đan xen
những lần về bỗng trở nên thưa thớt, những cuộc cãi vã cứ không ngừng tăng lên
anh cố kiếm lại cảm giác yên bình, trên mấy con phố cũ chúng ta từng đi qua
trong khi trái tim anh cằn cỗi nhất, thì ở ngay nơi ấy có thêm 1 bông hoa
tỏa ra hương thơm lạ,
nắng chẳng còn gắt mỗi khi sang hạ
trao anh nhiều lắm những lời động viên
làm anh bối rối như một thằng điên
những cảm xúc ấy như của ngày đầu tiên
ôm chặt lấy anh đã không gạt bỏ
biết quyết định này vốn không hề nhỏ
anh vẫn cố chấp chọn ánh dương le lói đó
sợ khi trời trở gió anh sẽ lại
CO RO MỘT MÌNH
anh từng nghĩ mình vẫn ổn nếu như em biến mất
NÊN ANH TIN VÀO MÌNH
rằng tình yêu một lần nữa rồi sẽ lại vươn lên
CHIẾC VÁY CƯỚI LUNG LINH
anh sẽ khoác lên người khác anh đã nói là làm
quyết định tuôn ra một tràng những lời ngu ngốc đó, giờ chỉ còn bão tố cùng với khói và tàn
cho em nếm dòng nước mắt có vị mặn chan chát, thân xác kiệt quệ vì đã ngấm mưa lâu
anh trao cả cho một cô gái khác và làm em vỡ nát ai rồi cũng như nhau
với ngần ấy yêu thương, em đành cất trong rương, như một chương đáng nhớ của một thuở đầu đời
người từng khiến con tim em vỡ nát, anh đã mang nắng đi cả một nửa bầu trời
Hook:
Giờ thì còn gì nữa đâu, anh cũng không muốn đôi mắt em phải u sầu
Đem lòng yêu để giờ ôm nỗi đau, đem lòng yêu để giờ ôm nỗi đau
Chỉ mong cho mưa đêm nay đừng rơi, chẳng thể níu lấy đôi tay nhỏ bé của em để ôm vào tôi
Tình yêu cứ đến như 1 trò chơi, phải đau bao nhiêu lần nữa, thì con tim anh mới được thảnh thơi