Dựa vào những điều vô lý anh mang duyên trời mình ra hoang phí
Chọn cách ra đi chẳng lưu luyến gì
Người dành cho anh tất cả xem anh như là điều vô giá
Vẫn ko giữ đc vì người đã muốn buông
Anh yêu một ai khác rồi nói với em rằng em ko xứng đáng
Anh quá cao sang làm sao em dám ngang hàng
Hôm nay em vấp ngã chỉ trách bản thân mình thương anh quá
Đâm đầu yêu anh nên hóa ngu muội
Ngước lên trời để nước mắt ngừng rơi
Mình em trong cơn mưa chiều nay lạnh lắm sao anh nở tàn nhẫn như vậy
Anh ở đâu lúc em cần anh nhất
Người ta yêu anh nhiều bao nhiêu có thức trắng đêm khi anh ốm đau
Có nuông chiều chăm lo cho anh từng giấc ngủ
Vì em yêu anh là em đã sai , sai từ khi mình chưa bắt đầu anh xem em chỉ như đóa hoa về đêm
Rồi khi hương hoa tàn phai anh lại vô tâm giẫm nát em xin dừng lại những cơn mê điên dại