Ver1
Cứ thế hai ta chẳng còn cùng một hướng
Ấm áp bên nhau tận cùng người còn vương
Điều gì làm mình chia cắt
Là điều gì làm người hoen khóe mi
Ánh mắt đôi môi khi xưa đã từng trao nhau
Giấu hết tâm tư mình chẳng ngại ôm lấy nhau
Thế nhưng bây giờ đây, giống như hoa vụt bay
Liệu còn lời ngọt ngào nào đọng bên tai
Chorus
Vậy thì xin em hãy quên đi một người
Đã chẳng nhận ra con tim của em trao một người
Nhìn màu nắng đang phai, hòa cùng bóng lưng ai
Một người lặng đứng ghìm chặt cánh tay
Chẳng thể lau đi hàng mi em một lần nào
Vì vạn lần đau cũng chẳng đau hơn một lần nói ra câu giã từ mà môi vẫn mỉm cười
Dù là đau đớn nhưng xin người, xin người hãy cứ quên
Rap
Ta chưa từng lấy nỗi nhớ để khích lệ bản thân cố gắng khi cô đơn trở lại
Vách ngăn lớn nhất không phải là khoảng cách mà là cột khói pha theo tiếng thở dài
Liệu có được không nếu còn thêm lần nào nữa
Thêm một lần sai là thêm một lần bào chữa
Thêm nhiều lần say, là thêm nhiều lần mồi lửa
Thêm một lần tay đập thật nhiều lần vào cửa
Cảm nhận nỗi đau là điều anh không thể
Qua khung cửa biếc xanh trắng pha sắc hồng
Bầu trời hôm nay vẫn như ngày mình gặp
Chỉ riêng phần em mây xám vây khắp lòng
Những lời vội vàng em chưa từng bỏ lỡ
Những tờ giấy note nhắc anh đừng bỏ bữa
Những quai nón cài sau xe anh đón đưa
Những lần cọc cằn vì thuốc anh đỏ lửa
Anh cho rằng anh chính là một người xấu tính
Luôn tranh phần thắng để rồi thua bản thân mình
Đánh mất người trao anh lòng tin, đánh mất đi hết thứ quý giá nhất của mình
Cố thêm chút có lẽ em sẽ chẳng đau lòng
Lúc anh bước đi chẳng cần biết có sao không
Ghé qua trái tim em rồi khiến nó vỡ tan
Cứ thế bỏ đi như thể nó sẽ tự lành
Em đã cố cười anh biết
Nhưng trong lòng đã sớm ngập tràn là nước mắt
Anh vẫn loay hoay tìm kiếm
Thêm một lối mới để mình gỡ được nút thắt
Có những câu chuyện em buồn nhiều không kể
Xin em tha thứ là điều anh không thể
Có những nỗi đau phải trải qua như thế
Một lần hẹn cuối anh mong mình không trễ
Chorus
Vậy thì xin em hãy quên đi một người
Đã chẳng nhận ra con tim của em trao một người
Nhìn màu nắng đang phai, hòa cùng bóng lưng ai
Một người lặng đứng ghìm chặt cánh tay
Chẳng thể lau đi hàng mi em một lần nào
Vì vạn lần đau cũng chẳng đau hơn một lần nói ra câu giã từ mà môi vẫn mỉm cười
Dù là đau đớn nhưng xin người, xin người hãy cứ quên