Em là Cô Út, quê ở Cà Mau
Miền tây nhắc đến, ai mà chẳng biết
Hiền lành, chất phác, lại dễ thương
Mà đi đến đâu, ai cũng, bảo rằng.
Con gái nơi đây, uống hoài, mà không say
Mấy Anh Trai làng nhưng lại chẳng mê
Quê Em, cây trái, mặn nồng
Út đây đã lớn, vẫn đang, chưa chồng.
Chrous:
Ơi hò ơi ới ơi hò ơi
Mời Anh về quê Em
Thăm đồng xanh ruộng lúa mênh mông
Kết mối duyên tình mình
Em là cô thôn nữ, còn Anh là trai, thành đô .
Chỉ có tấm lòng, bằng tình thương, Em trao Anh
Em đây không son phấn, cũng không lụa là
Chỉ, hơn nhau, thương Anh, mãi chung tình.
(Chỉ có Em thương Anh nhất trên đời)
Cuda:
Dù mưa nắng dãi dầu
Em đây luôn ngóng chờ... đợi trông
Người ơi chớ để lâu
Vì Con Cá... sợ người lạ đến câu.