Một là tìm nơi trú, hoặc là ra đường
Là điều bình thường. Còn gì khác?
Một là tìm nơi trú, hoặc là ra đường
Là điều bình thường. Còn gì khác?
Ta men vào đêm ta chở ít đồ
Đan xen nhiều thêm khay đồ bất ngờ
Phóng ga rồi vút qua những mơ màng
Bon chen chẳng quen ta chẳng dễ dàng
Anh quen việc đem theo từ đó giờ
Sau lưng hoành tráng là biết bao cơ đồ
Xếp lên rồi rất cao những "khay vàng"
Không sao bỏ đi, anh chẳng dễ dàng.
Sao nhanh thế? Mấy năm trời say mê
Tìm nơi giấc ngủ yên, từ đó đảo điên
Không bao giờ muốn bấp bênh.
Mong sao anh lội sau, đời cho anh làm tiền bước
Là thanh cao, chẳng tầm thường
Làm ngôi sao, anh dẫn đường.
Ta men vào đêm ta chở ít đồ
Đan xen nhiều thêm khay đồ bất ngờ
Phóng ga rồi vút qua những mơ màng
Bon chen chẳng quen ta chẳng dễ dàng
Anh quen việc đem theo từ đó giờ
Sau lưng hoành tráng là biết bao cơ đồ
Xếp lên rồi rất cao những "khay vàng"
Không sao bỏ đi, anh chẳng dễ dàng.
Đường dài tuy xa mà rất gần
Đừng ngại đôi chân
Bàn tay lên gân, mặt mày thất thần
Thế mới quen thân.
Nắng chiều in bóng dáng ta
Ca hát trên cung đường như muốn thoát ra
La la la là lá
Mong sao anh lội sau, đời cho anh làm tiền bước
Là thanh cao, chẳng tầm thường
Làm ngôi sao, anh dẫn đường.
Ta men vào đêm ta chở ít đồ
Đan xen nhiều thêm khay đồ bất ngờ
Phóng ga rồi vút qua những mơ màng
Bon chen chẳng quen ta chẳng dễ dàng
Anh quen việc đem theo từ đó giờ
Sau lưng hoành tráng là biết bao cơ đồ
Xếp lên rồi rất cao những "khay vàng"
Không sao bỏ đi, anh chẳng dễ dàng.
Mong sao anh lội sau, đời cho anh làm tiền bước
Là thanh cao, chẳng tầm thường
Làm ngôi sao, anh dẫn đường.
Ta men vào đêm ta chở ít đồ
Đan xen nhiều thêm khay đồ bất ngờ
Phóng ga rồi vút qua những mơ màng
Bon chen chẳng quen ta chẳng dễ dàng
Anh quen việc đem theo từ đó giờ
Sau lưng hoành tráng là biết bao cơ đồ
Xếp lên rồi rất cao những "khay vàng"
Không sao bỏ đi, anh chẳng dễ dàng.
Một là tìm nơi trú, hoặc là ra đường
Là điều bình thường. Còn gì khác?
Một là tìm nơi trú, hoặc là ra đường
Là điều bình thường. Còn gì khác?