đẹp lắm tuổi xuân thì ngày mà 2 đứa biết yêu vì
hay trốn sau nhà chơi trò chơi cô dâu
nàng khoác áo mới xanh màu
màu nhung gấm hoa trang đài
anh thấy em vui không ngăn được niềm hạnh phúc
anh giả thân phu thay kiệu bằng chiếc mo câu
thân anh thấp hèn mơ cao sợ phiền lòng đến 2 bên
ván đã đóng thuyền cùng ai
tơ duyên gãy nhánh buồn riêng mấy mùa
vô duyên cũng đành nhìn em rời bước sang sông
ván đã đóng thuyền rời đi
dặn lòng ai bẽ nhánh duyên phũ phàng
em bước theo chồng như chim vào lồng
như cá lội sông