Trần gian là quán trọ, khi mình được sinh ra
Ta khóc ai cười ta, cho biết để làm người
Rồi mình nhận ra, nhân gian kiếp tranh giành
Lọc lừa với bon chen, hơn thua vì chữ tiền
A2:
Rồi mai về cát bụi, ta nào được mang theo
Ganh ghét hay lợi danh, ôm lấy chẳng được gì
Hãy dành cho nhau, yêu thương với chân tình
Cuộc đời có bao lâu, đừng làm buồn lòng nhau
Đk:
Ai ơi.. kiếp sống con người, chỉ là cõi hư vô
Mình được sinh ra, với hai bàn tay trắng
Trả xong kiếp người, trở về trắng đôi tay
Xin ai hãy sống chan hòa, để đời mãi yêu thương
Hận thù làm chi, cho đời thêm khổ lụy
Trả xong nợ đời, nhẹ nhàng bước ra đi