Lối vào Nam Ai
Cha là bóng mát đời con, Nghĩa ân cao vút Thái Sơn điệp trùng…
Cha ơi…! Đã bao năm qua, cha chiếc bóng cô đơn để nuôi
Dạy con thơ cho nên hình nên vóc… Nay con viết lên
Những lời này mà nước mắt bổng rưng..
NAM AI: … rưng. Thương đời cha, trong khổ nhục âm
Thầm. Chưa một ngày yên vui, Mong con khôn lớn nên
Người. Mẹ đi rồi - Cha vò võ cưu mang. Đứa con khờ trong
Nắng lửa mưa chan. Buồn vui manh áo cơ hàn. Một đời khổ
Cực gian nan. Dạ cổ hoài lang ru con ngủ một thời, Giữa
Đêm trường có nước mắt cha rơi. Lòng con đau xót ngậm
Ngùi, Làm sao quên được cha ơi… Xin khắc ghi tình sâu
Nghĩa nặng, Nghĩa ân cha như biển rộng sông dài Đêm nay
Con viết những lời này, Mà suối lệ đong đầy, cha ơi…
VỌNG CỔ :
1/ Có giọt lệ nào rơi để đến hôm nay gợi về
Trong ký ức, con viết bài ca mà buồn thương chất ngất, bởi
Những gian truân đã hằn sâu lên đôi mắt của cha… già. Lai
Láng tình cha muôn thuở sẽ không nhòa. Mẹ bỏ ra đi - con
Đang còn thơ dại, cha vẫn một mình ở vậy để nuôi con.
Nhìn cha già mỗi lúc một héo hon, cay đắng lòng con thêm
Đau xót vô bờ. Nửa mảnh trăng mờ vẫn lầm lũi bơ vơ, nuôi
Nấng con thơ cho nên hình nên vóc…
2/ Trăng thần tiên sáng soi giữa đêm trường con bước,
Dằng dặc khúc ca dao nghe nghèn nghẹn suốt canh dài .
Cha là cánh chim không mõi miệt mài. Nhẫn nhục nuôi
Con tình thâm lai láng, nghĩa nặng ơn dầy bao năm tháng
Cưu mang. Đầu đội trần trên nắng lửa mưa chan, manh áo
Bạc che gió hàn đêm đông lạnh, Cõng nắng qua sông cánh
Cò bay hiu quạnh, chở cả nước mắt cay nồng mặn đắng của cha yêu.
LÝ NĂM CĂN:
Tình cha muôn thuở nào quên. Vì con
Năm tháng truân chuyên. Thao thức tiếng võng đêm đêm
Chìm sâu nỗi đau cô quạnh. Đời cha năm tháng sầu miên,
Mà chưa giây phút bình… yên, Bao nỗi niềm… riêng Cay
Đắng… muộn… phiền…
VỌNG CỔ :
5/ Đôi bàn tay cha đã tắm mát tuổi thơ dắt dìu con qua bao
Cơn nguy khó. Khoảnh khắc ngày xưa vẫn từng đêm nhắc
Nhở, con khắc cốt ghi tâm câu nghĩa nặng ơn…. Dày.
Tóc cha ngã màu mây, sương gió phủ vai gầy…
Tiều tụy xanh xao bước thời gian mòn mõi, chưa vui sướng một ngày vì
Đứa con gái ngây thơ. Tháng năm dài thay mẹ tiếng ầu ơ,
Cha dầu dãi chơ vơ giữa dòng đời oan nghiệt. Bóng mát đời
Con sao ấm nồng tha thiết, còn có cha yêu nhật nguyệt sáng muôn đời.
PHI VÂN ĐIỆP KHÚC: (đoạn cuối) …
Thái
Sơn cao dày, không đầy tình cha. Chứa chan mặn nồng như
Tùng bách, Nghĩa ân muôn đời bao giờ quên… Con sống
Đời bên bóng cha, Cho ngàn năm, ấm lời khuyên thiết tha...
(Về vọng cổ )
6/ Cha kính yêu ơi ! Biển tình cha lai láng, nhẫn nhục gian
Truân năm tháng vẫn không sờn… ”Còn cha gót đỏ như
Son, đến khi cha mất gót con đen sì.” Ca dao buồn nâng
Bước con đi, chở câu lục bát đã đong đầy ơn