Con cò mẹ bế trên tay ầu ơ cò ngủ mẹ bắt cua nuôi cò
Một đời lầm lủi nắng mưa thương con cò nhỏ mẹ sớm hôm vai gầy
Chân trần cò bước thấp bước cao con đi đừng giẫm gai đau mẹ nhói lòng
Bây giờ cò đã lớn khôn cò bay bỏ mẹ cò bay đi phương nào
Bao ngày mẹ vẫn ngóng trông cò ơi có nhớ tiếng ầu ơ năm nào
Thương cò mẹ nhớ lắm cò ơi sao con đành nỡ xa chốn xưa nơi này
Cò ơi! Mẹ chờ trông con chín tháng cưu mang nuôi thân cò dãi nắng dầm sương
Mà giờ đây cò đã bay xa bỏ cha bỏ mẹ cò vỗ cánh qua nôi
Cò ơi! cò bạc như vôi bắt tép nuôi con nhớ khi cò bú bầu sữa non
Mà cò ơi! Ai đẻ cò ra mà cò lại bỏ mẹ cha nơi quê nghèo.