Mưa rơi trên cao ướt nhòa
Từng giọt mưa thấm ướt bên hiên nhà
Hiện lên những kí ức yêu hôm nào
Chuyện tình thắp sáng những ngôi sao
Cho dù nhân gian, trời mây vỡ tan
Vẫn còn đôi ta, nguyện không phôi pha
Trời trút mưa để ướt đôi bờ vai hai ta trên con phố dài
Ước cho nhân duyên ta không hề phai
Lỡ mai đây xa nhau xin nhớ hoài
Một hình bóng, ánh mắt hoen lệ vẫn mãi chốn cũ đang chờ ai
Trời cứ mưa để nhớ thương này tan trong mênh mông giữa đất trời
Bước chân anh đi xa muôn trùng khơi
Đến xuân qua đông sang em vẫn đợi
Đợi một bóng dáng với quen thuộc ấm áp trở về nơi
Ta sánh đôi