Bầu trời hôm nay mây mù giăng lối
Giống như tim em đấy thôi
Thật sự em đã quá mệt mỏi.
Ngày ngày lẫn tránh đối mặt cảm xúc
Người ta nói em nên dừng lại.
Đừng để nước mắt cứ lăn dài.
Chuyện buồn e giấu chẳng để ai biết.
Người nào gặp e cũng nghĩ e điên
Dần dần tim em cũng đã quen ít nhiều
Cảm giác có người một lòng thấu hiểu.
Nhưng chẳng ai hiểu được em
Sẽ chẳng ai hiểu được em
Suy nghĩ buông tay tựa như ngàn vết dao đâm vào tim
Em chỉ muốn ta bình yên
Anh chỉ muốn gieo muộn phiền
Thôi em mệt rồi anh muốn sao cũng được
Khoảng trống giữa anh và em
Lấp đầy bằng những tổn thương
Ai đó đến mua dùm em những nỗi buồn trong ánh mắt
Em chẳng mong anh hiểu em
Em chỉ mong anh trân trọng
Dù là chút thật tâm cũng đủ an lòng.
Có ai mua dùm em những nỗi buồn không ?