Thật lòng đi em từng thương anh chưa?
Hay chỉ xem anh như một kẻ dư thừa?
Dày vò nhau chi để lệ hoen mi
Cứ bước đi đi, anh đâu quan trọng nghĩa lý.
Người mà em thương chẳng phải là anh
Dù từng vun vén bao năm nay cũng đành
Nhường cho người mới để thấy em vui
Dù là đau đớn hơn gấp trăm lần!
Em cần một vòng tay mới, quên đi người thương một thời
Có chắc người ta trao em được những thứ em chờ đợi?
Anh sợ họ làm em khóc, sợ chẳng có anh bên cạnh
Sợ một mai người ta xem em như nhánh hoa dại.
Anh chẳng sao đâu, anh sẽ vui mà
Được thấy em cười là điều tuyệt vời nhất!
Nếu lỡ mai này em thấy đau buồn
Anh vẫn ở đây, vẫn ở đây…!