Sông buồn, màu tím hoa lục bình
Màu hoa tê tái cho lòng ai nhớ ai
Người đi đã không quay lại
Còn đâu bao kỷ niệm bao tháng ngày tình đậm sâu
Đêm dài, nhìn ánh trăng u sầu
Mình anh thương tiếc cuộc tình đã trót trao
Tìm đâu bóng dáng hôm nào, từng đêm trong sương lạnh anh khóc tình mình bể dâu.
[Đk:]
Nước trôi, xa bến xa bờ, có đâu bao giờ nước trở lại nguồn xưa.
Đò ngang sao chẳng mang em về
Để cho con sông buồn hiu hắt cả một miền quê.
Bây giờ người đã sang sông rồi
Tìm vui duyên mới để mình anh lẻ loi
Đò ơi! sao nỡ chia phôi
Giờ em sang sông rồi tôi biết tìm ai chung đôi