Lê đôi bước chân bâng khuâng hỏi đôi ta giờ là gì
Nhìn vào bầu trời, lòng chợt bồi hồi rồi cũng hiểu ra
Người đến bên đời lúc khi cần xong rời xa
Là kiếp trước có phải tôi nợ em
Nên cho kiếp nay, em mang đến đau thương mà trả lại
Càng thật nực cười vì mình chẳng thể nào buông dẫu cho tâm hồn
Vỡ tan rồi vẫn đợi chờ em về bên
Đợi đến khi anh thành tro xin mãi đợi
Chẳng biết bao lâu dù cho thân anh không còn nửa
Chỉ biết yêu em mà thôi dù chẳng phải kiếp này
Đến kiếp sau vẫn yêu em anh đợi em
Đợi hóa thân si già nua dù ngàn năm vẫn đợi
Lòng mỗi đêm anh sầu lo nàng cạnh bên người ta có vui
Biết yêu em là mơ, mãi trong tim nàng thơ
Dẫu anh là kẻ khờ vẫn xin mãi chờ.
Em còn nhớ bao lời thề Khi con đò cập ngang sông
Là chúng mình sẽ cưới cùng nhau tô tấm thệp hồng
Mái nhà nhỏ, tình yêu to
Đôi nhẫn cỏ ôi cuộc đời không lo
Là tiếng cười to những đứa nhỏ
Ôm hạnh phúc mình đâu cần so đo
Rap Melody:
Giờ còn gì ngoài những xa vời
Không còn gì cũng chẳng thốt nên lời
Bao yêu thương tôi em đánh rơi
Yêu thương em để đổi lấy chơi vơi
Người vội vàng bỏ mặc tôi
Nơi xa xôi em đang sánh bước bên ai
Tôi biết tôi dại.
Hoa nở đến lúc cũng tàn phai
Trao câu nói yêu thương chi để bây giờ chẳng ở lại
Mộng đẹp giờ mình còn gì mặn mà ngoài đổ vỡ ra
Thiết tha yêu hóa đau thương tan vào mây.
Và Như đã biết trước không bền lâu
Nhưng tôi chẳng tin che đôi mắt đi nâng niu tình đầu
Bên tai tôi nghe từng lời ngọt ngào lòng đau xiết bao
Nhưng đã cố giấu đi bởi vì, là vì thương em
Đợi đến khi anh thành tro xin vẫn đợi
Chẳng biết bao lâu dù cho thân anh không còn nửa
Chỉ biết yêu em mà thôi dù chẳng phải kiếp này
Đến kiếp sau vẫn yêu em anh mãi yêu
Đợi hóa thân si già nua dù ngàn năm vẫn đợi
Lòng mỗi đêm anh sầu lo nàng cạnh bên người ta có vui
Biết yêu em là mơ, mãi trong tim nàng thơ
Dẫu anh là kẻ khờ vẫn xin mãi chờ
Có vẻ hoang đườngg nhưng là thật anh cô đơn chuỗi ngày dài
Vẫn một lòng một dạ đợi em dù cho tình này là sai
Thâm tâm anh biết mà anh biết là chẳng có gì trên đời tồn tại mãi
Nhưng em hứa là tới già oh thương e anh chờ mãi miệt mài
Cuộc đời này trời đã an bài
Lòng bộn bề cùng tiếng thở dài
Cũng chẳng trách chi ai
Bước tiến bước để đến tương lai
Có lẽ chúng sai
Biết trước sẽ chẳng có nay mai
Nhưng đành thương hoài
Là duyên số đã khiến ta rời xa
Em như ánh dương tôi đâu khác chi là buổi chiều tà
Ngân nga câu ca đau thương, thê luơng gửi trao đến em
Lòng mãi mong chờ biết bao giờ về bên
Biết thương là đau nhưng chẳng thể xa rời
em quay mặt đi van xin em hết lời
Nhân gian khổ đau dường như là hết đời
Nàng đành buông lơi
Vắng đi hơi ấm ngày nao tôi nghĩ ngợi
Đêm thâu đêm không nghỉ ngơi giờ thâm tâm rối bời
ra sao dù em đã quên
tôi nơi đây vẫn chờ em
Chân đã, mỏi mệt nhưng vẫn đi
Bước đều chân nhìn vào bóng ta lẻ loi
Mãi Suy nghĩ làm đầu như vỡ ra
Chúng ta còn yêu sao lại phải cách xa
Em nói là đợi thêm chút thôi
Chúng ta sẽ về nhà chung lối
Để rồi sao lời nào em nói ra
Cũng tan vào mây, Xong thành mưa kỉ niệm
Nhìn mây bay hóa ra bóng nàng
Lòng nẵng trĩu nỗi buồn ngổn ngang
Một lần sai chúng ta lỡ làng
Mãi không gặp ta giờ lạ xa
Gặp lại nhau bước qua vô tình
Nhìn nhau thôi cũng thật khó khăn
Mặt lạnh băng tim đau biết nhường nào
Nói trắng ra kẻ lạ từng thương