Lời bài hát
VERSE 1: Khép trang thư tay lại
Lãnh đạm nhìn mây bay
Nép sau bao tháng ngài
Giọt sầu giờ đong đầy
Viết đôi câu ca này
Nỗi lòng kẻ ba hoa
Biết bao đôi nhân tình
Người rời xa mỗi ta
Thiên ý phận hồng tơ trái ngang
Đơn bóng chẳng còn ai thở than
Chỉ mình ta với cây đàn ngoảnh mặt lại nhìn năm tháng
Tâm chẳng lành đôi môi ngấm men
Duyên đã đành hai mi lấm lem
Bầu trời kia tối đen trăng chiếu bóng tà giờ cũng đã quen
CHORUS : Muôn kiếp lữ hành một mình
Cay đắng cho phận tình mình
Duyên kiếp thế thôi còn chi mà mong
Cắn răng đành ngậm ngùi vượt mùa đông
Nay đã bao đêm vội trôi Tịch mịch bước em đâu rồi
Vậy là thôi ta phải đành mang một kiếp lỡ làng
Trời kia như buồn thay cứ gào thét trong bao câu âm vang sầu bi xé nát tâm can
Lòng chơi vơi Dòng lệ rơi rớt đôi hàng
Thở than hỏi trong nhân thế này
Giờ từng đêm hòa theo khói thuốc bay bay
Cũng đành thôi than thân ai bây giờ đây
Trách phận không may
RAP: Đêm tịch mịch khi tất cả đôi uyên ương đều say giấc
Chắc mỗi tôi là kẻ cô đơn chẳng thể khép mi duy nhất
Chút tàn tro kỉ niệm em cũng mang đi vứt
Chẳng còn xác định được hướng đông vì em là mặt trời duy nhất
Còn lại gì nữa mà mơ dù se đủ loại tơ
Hai ta chẳng phải như MCK nhưng vẫn quay phắt làm ngơ
Anh mãi chỉ kẻ gàn dở
Nên chả mong tiến lại gần hơn
Cũng chẳng phải là gã nhạc sĩ giỏi nhưng em chắc chắn là nàng thơ
Thanh xuân cho em là nhất tuổi trẻ anh thì vứt
Dưới chân em đi trải dài thảm đỏ còn dưới chân tôi là đất
Vội đặt bước vào cuộc tình chắc đã bước nhầm chân
Không trách em không trách anh mà trách 1 Kiếp trầm luân
VER. Thiên ý phận hồng tơ trái ngang
Đơn bóng chẳng còn ai thở than
Chỉ mình ta với cây đàn ngoảnh mặt lại nhìn năm tháng
Tâm chẳng lành đôi môi ngấm men
Duyên đã đành hai mi lấm lem
Bầu trời kia tối đen trăng chiếu bóng tà giờ cũng đã quen.
CHORUS: Muôn kiếp lữ hành một mình
Cay đắng cho phận tình mình
Duyên kiếp thế thôi còn chi mà mong
Cắn răng đành ngậm ngùi vượt mùa đông
Nay đã bao đêm vội trôi Tịch mịch bước em đâu rồi
Vậy là thôi ta phải đành mang một kiếp lỡ làng
Trời kia như buồn thay cứ gào thét trong bao câu âm vang sầu bi xé nát tâm can
Lòng chơi vơi Dòng lệ rơi rớt đôi hàng
Thở than hỏi trong nhân thế này
Giờ từng đêm hòa theo khói thuốc bay bay
Cũng đành thôi than thân ai bây giờ đây
Trách phận không may
BRIDGE : Bão táp phong ba mưa sa chỉ mình ta nơi đây với ta
Buốt giá tâm can bao năm chờ hồi âm sao giờ đây xa quá
Chẳng thể biết trc hnay dù anh đưa đôi tay nắm lấy
Cô đơn nơi đây với mây
CODA : Chờ đợi những tháng ngày dài
Chân ta vẫn miệt mài
Vẫn cất bước đi mang trên vai cả tương lai
Mộng vàng giờ hóa lụi tàn
Trở thành một kiếp bẻ bang
Sao cứ đắm chìm nơi yêu thương thế gian
Kiệu hồng giờ đã đưa em
Về một nơi chẳng thân quen
Cố xóa hết đi mà sao mi lắm lem
Cho bao suy tư nay bủa
Đắng cay nơi này Vì ai đã đổi thay
Lãnh đạm nhìn mây bay
Nép sau bao tháng ngài
Giọt sầu giờ đong đầy
Viết đôi câu ca này
Nỗi lòng kẻ ba hoa
Biết bao đôi nhân tình
Người rời xa mỗi ta
Thiên ý phận hồng tơ trái ngang
Đơn bóng chẳng còn ai thở than
Chỉ mình ta với cây đàn ngoảnh mặt lại nhìn năm tháng
Tâm chẳng lành đôi môi ngấm men
Duyên đã đành hai mi lấm lem
Bầu trời kia tối đen trăng chiếu bóng tà giờ cũng đã quen
CHORUS : Muôn kiếp lữ hành một mình
Cay đắng cho phận tình mình
Duyên kiếp thế thôi còn chi mà mong
Cắn răng đành ngậm ngùi vượt mùa đông
Nay đã bao đêm vội trôi Tịch mịch bước em đâu rồi
Vậy là thôi ta phải đành mang một kiếp lỡ làng
Trời kia như buồn thay cứ gào thét trong bao câu âm vang sầu bi xé nát tâm can
Lòng chơi vơi Dòng lệ rơi rớt đôi hàng
Thở than hỏi trong nhân thế này
Giờ từng đêm hòa theo khói thuốc bay bay
Cũng đành thôi than thân ai bây giờ đây
Trách phận không may
RAP: Đêm tịch mịch khi tất cả đôi uyên ương đều say giấc
Chắc mỗi tôi là kẻ cô đơn chẳng thể khép mi duy nhất
Chút tàn tro kỉ niệm em cũng mang đi vứt
Chẳng còn xác định được hướng đông vì em là mặt trời duy nhất
Còn lại gì nữa mà mơ dù se đủ loại tơ
Hai ta chẳng phải như MCK nhưng vẫn quay phắt làm ngơ
Anh mãi chỉ kẻ gàn dở
Nên chả mong tiến lại gần hơn
Cũng chẳng phải là gã nhạc sĩ giỏi nhưng em chắc chắn là nàng thơ
Thanh xuân cho em là nhất tuổi trẻ anh thì vứt
Dưới chân em đi trải dài thảm đỏ còn dưới chân tôi là đất
Vội đặt bước vào cuộc tình chắc đã bước nhầm chân
Không trách em không trách anh mà trách 1 Kiếp trầm luân
VER. Thiên ý phận hồng tơ trái ngang
Đơn bóng chẳng còn ai thở than
Chỉ mình ta với cây đàn ngoảnh mặt lại nhìn năm tháng
Tâm chẳng lành đôi môi ngấm men
Duyên đã đành hai mi lấm lem
Bầu trời kia tối đen trăng chiếu bóng tà giờ cũng đã quen.
CHORUS: Muôn kiếp lữ hành một mình
Cay đắng cho phận tình mình
Duyên kiếp thế thôi còn chi mà mong
Cắn răng đành ngậm ngùi vượt mùa đông
Nay đã bao đêm vội trôi Tịch mịch bước em đâu rồi
Vậy là thôi ta phải đành mang một kiếp lỡ làng
Trời kia như buồn thay cứ gào thét trong bao câu âm vang sầu bi xé nát tâm can
Lòng chơi vơi Dòng lệ rơi rớt đôi hàng
Thở than hỏi trong nhân thế này
Giờ từng đêm hòa theo khói thuốc bay bay
Cũng đành thôi than thân ai bây giờ đây
Trách phận không may
BRIDGE : Bão táp phong ba mưa sa chỉ mình ta nơi đây với ta
Buốt giá tâm can bao năm chờ hồi âm sao giờ đây xa quá
Chẳng thể biết trc hnay dù anh đưa đôi tay nắm lấy
Cô đơn nơi đây với mây
CODA : Chờ đợi những tháng ngày dài
Chân ta vẫn miệt mài
Vẫn cất bước đi mang trên vai cả tương lai
Mộng vàng giờ hóa lụi tàn
Trở thành một kiếp bẻ bang
Sao cứ đắm chìm nơi yêu thương thế gian
Kiệu hồng giờ đã đưa em
Về một nơi chẳng thân quen
Cố xóa hết đi mà sao mi lắm lem
Cho bao suy tư nay bủa
Đắng cay nơi này Vì ai đã đổi thay
Lữ Hành
Bạn vừa xem lời bài hát Lữ Hành một sản phẩm của Dương Hoàng, Jay trên Lời bài hát TV. Website được thiết kế để bạn có thể dễ dàng nghe online Lữ Hành, xem lyrics để hát karaoke Lữ Hành thuận tiện nhất trên điện thoại cũng như trên máy tính.
Đừng quên mẹo để dễ dàng tìm thấy tụi mình bằng cách gõ từ khoá <tên bài hát> + lời bài hát tv nhé.